8 thg 12, 2008

Kì 33: Bồ Nông tự phong ăn theo phát biểu của Sư Tử

Một ngày nắng đẹp, gió thổi thiu thiu, cuộc sống ở Rừng Xanh mới bình yên làm sao, tuy năm nay cây trái chắc không trĩu quả như những năm trước, sông suối cá mú không ê hề trần trề, nhưng muông thú trong rừng chuẩn bị đón một mùa xuân mới tràn đầy hy vọng về một cuộc sống ấm no hơn…

Bồ Nông đang lang thang 1 mình bên suối, chợt chuông điện thoại di động kêu “bùm bum xịt xịt bùm bum”, à mẫu hậu gọi : "lô-a, măm mì hả, gì đới?” – “Con về mau, mẹ lôi được phóng viên Sếu Vườn đến phỏng vấn!”. Ba chân bốn cánh Bồ Nông vù về nhà, sửa sang lại áo sống lông lá lè lưỡi liếm cho lông mi cong vút mắt ướt rượt rồi ôm hôn Phóng Viên Sếu Vườn chụt chụt thật thắm thiết.

“Xin chào đương kim HH Rừng Xanh” Phóng viên Sếu vào đề ngay.
“Dạ…” Bồ Nông ấp úng vẻ e ấp, rồi vồ lấy mấy bông hoa hòe đã nở hết cỡ đang cắm trong lọ ra che miệng cười chúm chím, nghẹo đầu làm duyên để anh Phóng viên chụp cái ảnh đăng báo. Ít-xi-tăng, đợi em đeo cái kính trắng mặc đồng phục của trường, anh cho em 1 kiểu đại diện giới trí thức nhé”. Màn hình ảnh xong xuôi, bây giờ là phòng vấn.

“Sau phát biểu của ngài Sư Tử rằng nếu em được cử đi dự thi HH Các Khu Rừng năm này thay vì Chim Thiên Đường, chắc chắn em sẽ nằm trong danh sách 5 Mỹ Điểu đẹp nhất các khu rừng, em có cảm nghĩ gì hôn?”
“Hí hí, em sướng ứ chịu được anh ạ, đúng là trên đời này chẳng có ai sánh được với anh Sư Tử về mắt thẩm mỹ nhể.. hê hê, mí cả eo ơi thích nhất là còn vô khối chim thú yêu iem và ủng hộ em cơ đấy. Anh có biết em có hẳn 1 “phen cờ nắp” chưa, đông vui nhộn nhịp hơn cả quép sai của Hoa Hậu Thế giới Chim í chứ…
“Ừ, sáng này trước khi đến đây anh có định ghé quép sai của em, dưng mà sao cửa khóa kỹ thế, điều tra lí lịch mãi, lại bắt nhận 1 cái tên thú mới được xét duyệt cho vào nên anh lại thôi…”
“Anh biết không, ngày trước em mở cửa toang hoác ra goeo căm muôn loài đấy, nhưng mà bọn phụ huynh ở câu lạc bộ Chim Non, Chim Quay, câu lạc bộ Động vật hoang dã nó ghen tị với sắc đẹp và tài năng của em nên cứ nhảy vào rồi để lại lời nhắn nói em mặt phèn phẹt, rồi còn bảo phao câu em chỉ to chứ không đẹp, nhất là hay bới móc em cái vụ học hành bằng cấp, 2 mẹ con em tức quá, cả nhà em tức quá dành hẳn 3 ngày 3 đêm quét dọn vứt đi đầy 3 xe tải to, nên bây giờ mẹ em bảo khóa mẹ nó cửa, úi xin lỗi anh em lỡ mỏ, khóa chặt 3 tầng cửa vào, chỉ ai yêu em, quý em, họ hàng gia đình em biết thưởng lãm vẻ đẹp nghiêng rừng nghiêng núi của em và biết những lời có cánh mới được goeo căm thôi ợ…


“Ô kê con gà đen, anh hiểu òi, giờ quay lại với lời phát biểt gây nhốn nháo cả rừng núi của ngài Sư Tử nhé. Bản thân em nghĩ em đạt được vị trí nào nếu đi thi?”

Bồ Nông mắt chớp chớp, miệng đớp đớp nghĩ nghợi:
“Nói ra khéo mọi người lại bảo em không khiêm tốn nhưng em tin em là con chim mái có khuôn mặt mỹ miều nhất, có đôi chân cao nhất, (vừa nói Bồ Nông vừa vén váy cho Sếu Vườn xem đôi chân đã góp phần làm tiêu tan 1 ngai vàng). Ngoài ra, em trẻ măng thế này, lại khỏe nữa, hí hí, thôi, để người khác đánh giá mới khách quan chứ, câu này anh hỏi Già Đẫy còn gọi là Góp Gió, với cả họ nhà Tắc Kè í có hơn không?”

“Bồ Nông có kế hoạch gì để thực hiện vai trò của đương kim hoa hậu với Rừng Xanh chưa?”

“Ơ, phải có kế hoạch cơ à, chả thấy Ban Tổ chức hay anh Sư Tử nói gì về kế hoạch cả, nhưng không sao, mẹ em bảo thỉnh thoảng trốn học 1 buổi mẹ chuẩn bị mấy cái phong bì đưa đi chụp ảnh ở mấy trung tâm nuôi dưỡng chim non chim già nghèo khổ trụi lông gãy cánh, mà em nghỉ học được thầy giáo cho phép đó nghen, zị nên sẽ không ảnh hưởng đến cái bằng tốt nghiệp của em, bác Trưởng Tiểu khu Rừng nhà em hứa rồi”.

“Để kết thúc bài PV này, cho anh hỏi những ngày qua Nông sống thế nào?”
“Em ra ngoài bay lượn nhiều hơn để nhiều loài chim thú có được cơ hội trong đời từng tận mắt nhìn thấy hoa hậu Rừng Xanh chứ anh. Lúc rảnh rỗi em lại tự thưởng cho bản thân 1 chầu chụp ảnh, em thích nhất là chụp ảnh í: ảnh đang học bài này, ảnh trên sân trường trong đồng phục chim mái học đường này, ảnh em đi chơi siêu thị nữa. Chuyện cũ về cái học bạ cho qua đi anh, nhai lại làm dề cho nó đau mề”.

“Em Nông này, bây giờ cuộc sống của em làm gì cũng phải nhìn trước ngó sau, chẳng ai dám làm cái gì “giả” cho em nữa, em có ân hận vì đã dự thi HH Rừng Xanh không?”
“Sao lại ân hận, em khoái nhất là nổi tiếng đấy anh ơi, bây giờ em nổi tiếng đến nỗi có 1 bé chim Bồ Nông biết hót khác cùng tên với em, nhưng khác họ, nó biết hót hay hơn em và đã từng dự thi tiếng hot hay cuộc thi Sao Chổi Hẹn Hò đấy, nhưng cái phao câu của nó có bơm thêm 3 lít si-li-côn cũng chưa bằng phân nửa phao câu iem, nên nó muốn nổi tiếng như em chỉ còn cách tự tạo xì căng đan bằng 1 loạt ảnh không 1 cọng lông che thân đó, anh lên gúc gồ anh tìm mà xem, nó xấu như con gấu í …”
“Thôi cảm ơn HH nhé, anh phải bay về tòa soạn ngay, em đón đọc báo điện tử Vịt Báo tin nhanh ngày mai nhá” Chụt chụt, bái bai
Bồ Nông mẹ nhanh tay dúi vào chiếc cặp săm soi nai của Sếu Vườn cái gì đó không biết, không phải tôm, tép, cá ốc gì, vì không thấy có mùi tanh, mà có màu hơi xanh xanh.

Quế Lâm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.