8 thg 12, 2008

Kì 35 - Sao quả tạ lại chiếu

Một hôm, Báo Bố về nhà, bụng đang đói meo vì đi làm suốt ngày mà vẫn chưa có gì vào bụng, lũ Báo con thì đói nhao nhao: “Bố ơi, con đói lắm!”. Báo Bố giật mình hỏi: “Thế Hổ mẹ đâu rồi?”. Báo con đáp: “Mẹ chúng con đang bận làm việc!” Báo Bố rón rén vào nhà, thấy Báo mẹ đang miệt mài ngồi trước cái máy tinh vi, mắt dán vào, tập trung cao độ, thỉnh thoảng lại nhíu mày, nhăn trán. Báo Bố lại đằng sau, nhòm vào, thấy trước mặt Báo Mẹ là mấy cái hình trông đến khiếp: Tắc Kè, Bồ Nông, Già Đẫy... và Sư Tử. Báo Bố hỏi: “Có chuyện gì thế?” Báo Mẹ trả lời, mắt vẫn không rời cái máy tinh vi: “Đang chiến đấu với cái xấu, bảo vệ cái đẹp!” Báo Bố liền bảo: “Sao không chiến đấu với cái Đói, bảo vệ cái dạ dày đi?” Báo Mẹ đẩy cái máy về phía Báo Bố: “Đây, anh đọc đi! Chỉ có không đến 1% cái xấu mà làm loạn xã hội, hỏi rằng nếu không ai nói gì, để nó nhân lên gấp bội thì sẽ thế nào nhỉ?” Báo Bố bất bình: “Thế không ai làm được gì à?” Báo Mẹ đáp: “Thì đang chiến đấu chống lại cái xấu, tức là sự bất công đây mà! Anh là đại biểu Khu Rừng, anh không lên tiếng chống lại cái xấu, bảo vệ cái đẹp thì bọn này lũng đoạn, tiếp tục lừa phỉnh, tung hô bất công. Lúc đó mọi người tẩy chay anh mất thôi!”. Báo Bố liền ngồi vào nghiên cứu, và quên luôn lũ Báo Con cùng cái dạ dày đang èo èo, vừa đọc vừa nhăn, vừa cười, vừa tức... Báo Bố tức quá, đấm ình ình xuống mặt bàn: “Thế mà bấy lâu mình bận lo kiếm mồi cho Báo Con nên không để ý! Không được, mình là đại biểu của Khu Rừng, mình sẽ đem vấn đề này đến Ủy Ban Chim nguyện của Khu Rừng, xem ý kiến của điểu dân được giải quyết thế nào. Không thể để vài tên sâu mọt đục khoét khu rừng tươi đẹp của chúng ta. Mặc dù rừng chúng ta còn nghèo, đó đây còn chim muông khó khăn cần giúp đỡ, nhưng thay vì giúp đỡ họ, chúng lại đem ra bêu riếu, để ca ngợi tấm lòng hảo tâm của một con chim ngốc nghếch ngu ngơ, ít học, lắm điều.” Nói rồi Báo Bố lấy giấy bút ra, thảo ngay một văn bản trình lên kỳ họp sắp tới của Đại biểu Khu Rừng.



Hôm đó, cả nhà Báo bận chiến đấu chống cái xấu, bảo vệ cái đẹp nên quán Ba Cá Bống của Mèo Tuxedo có thêm những bốn vị khách. Còn Báo Con thì vừa ăn, vừa nghe trộm câu chuyện Bồ Nông của bố mẹ nên bảo nhau: “Chúng mình phải cảm ơn Hoa Hậu Bồ Nông, không có Bồ Nông thì bao giờ chúng mình mới được đến một nơi thú vị như thế này! Ước gì ngày nào cũng được thấy Bồ Nông, Tắc Kè, Già Đẫy để anh em ta đỡ phải ăn những món ăn quá nhiều chất bổ do Mẹ Báo chuẩn bị...”



Một tuần sau, trên bàn nghị sự của cuộc họp Đại biểu Khu rừng có thêm những mấy lá đơn của các đại Biểu đến từ các hạt khác nhau (như hạt kiểm lâm nhé!) đề nghị Thần Rừng trả lời chim muông về trường hợp của Hoa hậu Bồ Nông. Thực ra, Thần Rừng đã hứa sẽ nhanh chóng kết luận nhưng đến giờ vẫn chưa thấy hồi âm gì? Chim chóc nghi ngờ có uẩn khúc gì nên không thấy thần lên tiếng. Trong cuộc họp, Báo Bố còn chất vấn cả Thần Rừng, về việc một Hoa Hậu ăn gian nói dối, học dốt, hạnh kiểm trung bình mà vẫn lên ngôi và giữ rịt cái vương miện trao nhầm; ngài Sư Tử đầy tội lỗi, sao không thấy lôi ra công đường gì cả???...



Thần Rừng toát hết mồ hôi hột. Nếu không phải là một vị Thần, có lẽ chỉ còn nước độn thổ hoặc từ chức. Nhưng là Thần cũng có lí của nó, đó là vì ngài đã biến hóa rồi, nay vẫn có thể biến hóa tiếp.



Rất bình tĩnh, Thần vui vẻ trả lời: “Vấn đề này chúng tôi đã nhận được rất nhiều ý kiến phản đối, từ phía báo chí, công luận, dư luận, nay lại thêm ý kiến từ đại biểu. Tôi xin hứa sẽ xem xét sớm và sẽ sớm trả lời bằng một văn bản cụ thể. Xin hết ạ!” Thế là hết! Giải lao, vào lại đến lượt Thần khác bị gọi đến tên.



Hết là sao? Không thể hết được! Rất nhiều đại biểu chim chóc bức xúc thế kia mà. Ông Thần Giữ Kho, là đại diện của Ban Ý Kiến Chim Muông đã thống kê được đến 6 cái sớ trình yêu cầu Thần Rừng đòi lại cái vương miện, thống kê xong Thần còn điền tiếp: chấm ba chấm (...), vân vân và vân vân... Tức là ý kiến vẫn còn nhiều lắm... Với tinh thần tay hòm chìa khóa kho Ý Kiến Chim Chóc, sau khi đại biểu Khu Rừng họp xong, Thần Giữ Kho bèn gửi cái tổng kết đó cho Thần Rừng.



Thần Rừng ngồi bần thần trong hang, mặt buồn thiu... Biết làm sao bây giờ với cái ông Thần Giữ Kho này. Nhưng đã trót là Thần, không nhẽ lại xuống làm chim chóc. Đến nước này thì thần gọi ngay Bác Gấu đến giao nhiệm vụ nghiên cứu thật kĩ, ra văn bản trả lời làm sao vừa yên được lòng chim muông, vừa đẹp lòng đồng nghiệp, tóm lại là các bên đều thấy chấp nhận được.



Bác Gấu toát hết mồ hôi giữa mùa đông. Mọi năm, giờ này Bác chỉ ở trong hang ấm, mút chân cho no và chờ đàn em mang mật ong đến. Bây giờ lại phải lo làm việc, mà toàn việc khó, lại chẳng có lợi lộc gì. Nhưng không làm thì Thần Rừng sai kẻ khác, còn đâu là cơ hội về sau, Bác hì hụi lôi lại nhân chứng vật chứng của vụ Sư Tử...

Giật mình vì nhận được tin mật báo Bồ Nông lại lên thớt của Thần Rừng lần nữa, tiếc công lân la bảo vệ nàng không thành, lại sợ bị ngài Chim Cú mổ cho một phát, Tắc Kè uất quá rụng mất cái đuôi. Cho nên mỗi lần đi đâu, làm việc gì, muốn nhanh cũng đành thành chậm, Tắc Kè ì ạch leo vào các nhà, kiếm cơ hội để kêu: ắc è, ắc è. Lại có lời cảnh báo từ Rừng Xanh: chim thú đừng manh động, nếu thấy Tắc Kè xin báo cho cơ quan Bác Chim Cắt, số điện thoại ngay bên dưới tên của kẻ vi phạm, chỉ cần ấn nút hình tam giác có dấu chấm than (!) là tự động alo, đừng dây vào mà lây bệnh H5N1, tuyệt đối không ăn thịt Tắc Kè!

Họa Mi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.