9 thg 12, 2008

Kì 39 - Một kết thúc trong mơ cho câu chuyện HH Bồ Nông

Câu chuyện Bồ Nông thật khó có hồi kết, bởi qui chế của Thần Rừng trót qui định chỉ Ngài Sư Tử mới có quyền truất vương miện của Bồ Nông. Nhưng một ngày nó đã đột nhiên kết thúc không hẹn trước.

Rất nhiều ý kiến tò mò: Sao thế nhỉ? Sao chuyện đang gay cấn thế lại kết thúc? Sao cái xấu xa, tội lỗi lại cứ hiển hiện mãi thế? Bao giờ thì cái đẹp thực sự lên ngôi đây? Cả khu rừng lại lao xao, chim chóc vội vàng xây tổ mới để cất chứa những câu chuyện làm họ thấy quen quen mỗi khi mở cửa bước vào Câu lạc bộ Chim Non. Nguyên nhân thì có rất nhiều, nhưng xã hội chim muông thì muôn hình muôn vẻ. Hãy nghe lao xao:


- Có bác đoán rằng mấy kẻ vô công rồi nghề, gác lại cả chuyện chăm sóc chồng con, thức đêm thức hôm để trực ở Câu lạc bộ, thay nhau canh gác Rừng Xanh, lên án Bồ Nông mỗi khi thấy Hoa hậu đầu đất không quản thị phi làm phương hại đến hình ảnh vốn tốt đẹp của chim mái trong rừng. Cây ngay không sợ chết đứng nhưng tiếng kêu chưa thấu trời xanh thì đã thấu đến tai Tắc Kè, Già Đẫy và một số đệ tử của ngài Sư tử... Dù đã yên bề hang đá, Ngài vẫn dốc chút dũng khí còn lại, trút tiếng gầm cuối cùng khiến Đại Bàng giật mình, nhớ ra nhiệm vụ, thông báo ngừng hoạt động của kho truyện về Bồ Nông.


- Có kẻ lại đoán do Tắc Kè, Già Đẫy và một băng các fan của Bồ Nông quậy Min – Mod quá thể, khiến họ chẳng còn yên để làm việc khác. Nhớ lại qui định của Câu lạc bộ Chim Non là chỉ tập trung nuôi dạy, chăm sóc chim non và xây dựng cuộc sống ấm no hạnh phúc, nên những chuyện tiêu cực đau đầu là dành riêng cho những ngài cầm cân nảy mực ở Rừng Xanh và đã đến lúc chia tay Bồ Nông để tập trung chăm lo cho Chim Non và xây tổ ấm.


Đúng mà sai, sai mà đúng. Chỉ biết rằng trong Rừng Xanh hay cả những anh chị chim chóc kiếm ăn ở khu rừng khác vẫn dõi theo đầy luyến tiếc. Câu chuyện kết thúc ở đây nếu không có một lần: Trên diễn đàn xuất hiện một nick mới có tên là Đại Cú. Đại Cú là nickname của một bác chim già đa mưu túc kể, đã nhiều năm bán mưu kiếm tiền, được gọi là cố vấn Rừng Xanh. Nhờ mưu kế của Chim Cú, phần lớn là mưu gian, nên rất nhiều tên ít học nhưng thừa máu liều chộp lấy cơ hội trở thành vương giả. Cũng lắm phen hiến kế cho những du thủ du thực làm hại dân lành, làm bẩn Rừng Xanh, bay đến đâu chúng cũng kiếm được mồi, nhưng chim muông xua đuổi, xa lánh như dịch cúm năm nào. Nghĩ lại thời trai trẻ, khi đói khi no, nhưng trái tim Cú nhân hậu, đi đâu người ta cũng nể, gọi là Thầy Cú vì dạy dỗ được rất nhiều Chim Non biết bay chuyền, rồi bay bổng, lại còn bay đẹp, liệng, chao... Bây giờ, dù kiếm được mồi ngon, nhưng không thể ra khỏi bụi rậm, vì lo sợ người ta đánh đồng với Tắc Kè và Già Đẫy... sợ chim chóc đuổi đánh, sợ lũ chim non chỉ trò cười chê... Thầy Cú bần thần nghĩ đến cái chết trong bụi rậm, lòng thấy ân hận vô cùng, bèn nghĩ cách bay ra ánh sáng.


Hôm sau, Thầy Cú bèn cho gọi Bồ Nông đến. Không biết được khuyên nhủ những gì, chỉ biết rằng cả khu rừng loan tin cho nhau khiến các chị Chim Khuyên, Họa Mi, Hải Âu, Quế Lâm, Hoàng Yến, Hồng Hạc, Ri, Sẻ,... ríu rít báo tin hẹn nhau đi xem Bồ Nông tổ chức họp báo.





Giờ họp đã đến, trong bộ lông thật của mình, một con chim non chưa ra ràng, Bồ Nông lễ phép chào các cô, các chị, các anh nhà báo (có cả Gõ Kiến, Tu Hú, Chào Mào...) và xin phép được trình bày nguyện vọng bấy lâu. Lúc này, Bồ Nông trông đã đẹp lên rất nhiều so với mấy hôm trước lên báo, không biết có phải vẻ đẹp của sự thành thật hay không.

Giọng đầy xúc động, Thầy Cú, cố vấn của Bồ Nông rầu rầu khai cuộc:


- Thưa bàn dân thiên hạ, Cú tôi vốn dĩ gốc gác là thầy giáo, đã từng chuyển sang thầy tướng số, tử vi, đã làm thầy rất nhiều chim muông trong Rừng Xanh, có kẻ đang đậu nhưng cũng có kẻ bay đâu mất, sau cùng, Cú tôi làm thầy dùi cho Hoa hậu Bồ Nông. Trải bao phen dập dềnh theo thân phận của chiếc vương miện, cũng từng tung lắm mưu nhiều kế, cũng từng xúi giục bọn bất lương làm lắm điều dại dột, nay tự thấy xấu hổ, nên lập đàn xin giải nghệ, khuyên Bồ Nông từ bỏ tham lam, giã từ thói hư tật xấu, về với bản rừng, trả lại vương miện. Khấu đầu xin bá tánh đại xá cho thân già tôi để những ngày còn lại được thanh thản không phiền não, để khi qui tiên không hổ thẹn nhìn các bậc tiền bối, lúc sống sót không cúi đầu trước những chim non thú bé. Mong bản rừng đánh kẻ chạy đi không đánh kẻ chạy lại. Từ nay, xin gia nhập Câu lạc bộ Chim Non với tên nick là Đại Cú, mong các cô dì chú bác, em cháu rộng lòng để Cú tôi đóng góp chút kiến thức mọn giúp các gia đình chim muông xây thêm tổ ấm, vun đắp những tấm lòng nhân ái để bớt đi những cảnh éo le.


Lặng đi ít lâu.... Không ai có thể ngờ nhờ câu chuyện Rừng Xanh trên Câu lạc bộ Chim Non, lại có ngày Chim Cú tỉnh cơn mê, giã từ điều ác, trở về lương thiện như hồi trai trẻ.


Còn Bồ Nông nãy giờ chăm chú nghe Thầy Cú, giờ rụt rè đứng lên, bẽn lẽn cúi đầu:


- Thưa muôn loài, Bồ Nông con trót dại dột, mấy năm trước lười học hành tu dưỡng, nghe lời phỉnh phờ của bọn xấu, cứ tưởng mình sắc nước hương trời. Lại thêm xuất thân thấp kém, tiền không thiếu chỉ thiếu kiến thức, không muốn cực thân, lại muốn nối gót sư tỉ, lấy được chồng ngon mà không mất công tu dưỡng... thành ra trót lừa dối Rừng Xanh, làm phẫn nộ không biết bao nhiêu tấm lòng hâm mộ cái hay, cái đẹp. Sau khi đăng quang nhờ giả dối, lại tiếp tục được gia đình và Ban Tổ chức động viên, Bồ Nông con lại trót tiếp tục làm những điều dại dột mà cứ lầm tưởng là hay. Nay may nhờ có thầy Cú giúp sức ăn năn, con xin khấu đầu tạ tội, hứa học thêm chữ nghĩa để thành người lương thiện, tránh xa cám dỗ, không cầm nhầm bất cứ cái gì không phải của mình.


Bồ Nông ăn năn lắm, nước mắt lã chã rơi xuống hai bàn chân đang xòe ra. Cúi xuống, Bồ Nông lấy từ tay nải ra cái vương miện xỉn màu và vương trượng đã hơi có vết hoen gỉ. Đặt chúng lên bàn, Bồ Nông khẩn khoản:


- Những thứ này giờ đây đối với con không còn cần thiết, vì con biết dù có đội trên đầu hay đeo vào mình cái gì đi nữa, mà nó không xứng đáng với vẻ đẹp, học thức và điểu cách của mình thì cũng giống của vứt đi. Nay con xin trả lại cho Ban Tổ chức để ngài Sư Tử tìm người xứng đáng trao nó ạ. Nhưng ngài Sư Tử thì đã chui vào hang rồi. Thế thì biết trao nó cho ai đây?


Không ai nhận hết, có chị thì bảo mang nó cho Thiên Đường khi em ấy từ Rừng Nam Phi trở về. Nhưng Thiên Đường nào có cần, vì không có những thứ đó Muôn loài vẫn goi em là Miss Rừng Xanh mà. Có chị thì bảo đem đấu giá lấy tiền an sinh chim già, chim non. Cuối cùng, mọi người quyết định gửi vào ngân hàng từ thiện của Ngài Hổ Xám, mong một ngày mỗi hạt con con trên cái miện đó giúp chú chim non có thêm cái ăn đủ sức bay ra khỏi tổ, cứu được tính mạng cho một chị chim mái mắc bệnh hiểm nghèo...

Đến đây thì tin Bồ Nông trả vương miện bay đi khắp nơi, vượt qua cả Rừng Xanh, bay đến Madagasca, rừng Nam Phi, rừng Kinh Hãi... Ai ai cũng thấy Bồ Nông tuy mới thêm ít chữ nhưng đã biết ăn năn. Giờ đây mới là “kẻ chạy lại” đáng được giúp đỡ. Và chim chóc thấy Bồ Nông rạng rỡ hơn, đẹp lên tí chút.

Hi vọng một ngày nào đó, khi Bồ Nông có thể bay lên, em sẽ sống có ích, sống đẹp, trở thành một cô chim đủ lông đủ cánh, đẹp thực sự khi liệng chao, giã từ những dối gian đã hiển hiện trên mặt đất!

Xì căng đan Bồ Nông ngày nào sẽ lùi vào dĩ vãng....

Hà Nội, đêm 8.12.2008

Họa Mi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.